Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Rồi như đá ngây ngô

Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ 
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô ...


1

HỎI THĂM


Đặng Tuấn Hiệp
Giảng viên Đại học Đà Lạt
Từng học tại Ho Chi Minh University of Education
Sống tại Kaiserslautern, Germany
03:45 19/9/2011 Dang Tuan Hiep

Em chào Thầy, em rất vui khi gặp lại Thầy trên FB. Chúc Thầy nhiều sức khỏe. 
Học trò, Đặng Tuấn Hiệp




21 tháng 9 2011 23:41 Nguyễn Thái Sơn

Thầy cũng rất vui khi thấy em. Em dạy ở ĐH Đà Lạt thế nào?

22 tháng 9 2011 03:07 Dang Tuan Hiep

Dạ, công việc của em đang thuận lợi Thầy ạ. Sau khi bảo vệ Thạc sĩ xong em xin được học bổng làm PHD ở Ý và Đức. Từ lúc đi học em vẫn chưa về lại Việt Nam, tuần sau em sẽ về Thầy ạ.


Hôm nay 14/12/2012 23:53 Dang Tuan Hiep

Thưa Thầy,Hôm nay em đã vào đọc trang blog wordpress của Thầy. Thật sự em rất ấn tượng với những chia sẻ của Thầy về LaTeX và Ubuntu. Em đã dùng Ubuntu được hơn một năm nay và cảm thấy rất thuận tiện cho công việc học tập và nghiên cứu.Kính chúc Thầy nhiều sức khoẻ và làm việc tốt. 
Học trò, Đặng Tuấn Hiệp



2




Хороши цветы весной, я люблю их день деньской
Я смотрю во все глаза, ах какая красота

Ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь
Ах ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь

Выйду в поле вечером, там цветы цветут кругом
Среди синих васильков, там живёт моя любовь

Ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь
Ах ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь

Я нарву цветов букет, среди них ромашки нет
Я сорву её одну и к груди своей прижму.

Ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь
Ах ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь

Ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь
Ах ромашка белая, лепесточки нежные
Мне дороже всех цветов, ведь она моя любовь 





3
07/30/2012 04:09 PM

HỎI THĂM



Em kính chào Thầy, Thầy và gia đình có khoẻ không ạ? Lâu rồi em không gặp Thầy. Lần trước em gặp Thầy ở đám cưới của anh An Nghĩa, từ đó đến nay em chưa về VN lần nào một phần vì em phải dành thời gian để học và một phần quan trọng là vé máy bay đắt quá!

Em và Minh ở bên Toulouse đang bước sang năm thứ 4 của Thèse và sắp bảo vệ. Bên này thỉnh thoảng có người hỏi em: “Cậu làm giảng viên ở trường nào?” Em chợt nhớ đến Thầy đã nâng đỡ em từ thời còn chập chững. Nếu không có Thầy và các thầy cô trong khoa Toán giúp đỡ em thì em không có điều kiện được học đến bây giờ.

Tốt nghiệp Thèse xong em sẽ xin post-doc vài năm rồi em sẽ trở về khoa Toán-Tin làm việc giống như những gì Thầy đã định hướng cho em 5 năm về trước.
Em kính chúc Thầy luôn mạnh khoẻ.

 Học trò Lữ Hoàng Chinh

 
ICTP School on Geometric Analysis (June 2012, Italy)
4

Ngày 12 tháng 1 năm 2012 lúc 12:49 sáng


Hôm nay em mới đọc được lời giới thiệu về trang blog giúp ôn thi cao học trên facebook của thầy. Em cảm ơn thầy vẫn nhớ đến em và Ngân. Đối với một sinh viên như em, thật rất may mắn được học ở khoa toán mà với em luôn là những kỉ niệm thật đẹp. Em cảm ơn những lời chúc tốt đẹp của thầy.



Buổi tối ở KTX SV Đại học quốc tế - Paris năm 2006 (Ngân, Hiền và Anh Tuấn)

Em cũng rất cảm thấy có lỗi vì đã không chia sẻ việc thành hôn của em. Ngoài vì thời gian thu xếp khó khăn (em chỉ sắp xếp tranh thủ về làm đám cưới ở Việt Nam trong một chuyến đi dự hội nghị ở Bắc Kinh), cũng vì có suy nghĩ một chút tự ti rằng mình chỉ là một sinh viên và có lẽ thầy không còn nhớ mình. Em hiểu rằng mình đã làm không thật đúng.

Về trang blog giúp ôn tập thi cao học, em nghĩ rằng em đã thu được nhiều lợi ích từ trang web ôn thi cao học trước đây. Ngoài việc là một nguồn tài liệu tham khảo hữu ích, nó còn có ý nghĩa tạo niềm tin rất lớn cho các bạn chuẩn bị vào kì thì, nhất là các bạn làm việc và học tập tại những vùng xa xôi. Vào năm 2005, có lẽ chỉ có Khoa Toán - ĐHSP TP. HCM là có được ý tưởng hữu ích này.

Được học tập tại Khoa Toán - ĐHSP TP.HCM, rồi lại được đi học ở nước ngoài, ngoài nỗ lực bản thân và những may mắn trên những chặng đường thì được tham gia những lớp như các lớp chuyên đề của các thầy, các lớp tạo nguồn cao học được thầy và Khoa Toán tổ chức vào những năm 2003, 2004, thật sự có nghĩa rất nhiều đối với định hướng phấn đấu của bản thân em. Em hiểu rằng mình đã rất may mắn.

Công việc hiện nay của em hiện nay vẫn tương đối tốt. Em còn rất nhiều hạn chế về chuyên môn và cần phải tiếp tục cố gắng nhiều hơn nữa thì mới xứng đáng với những gì mình đã nhận được.
Một lần nữa em xin cảm ơn thầy vẫn nhớ và quan tâm đến em. Em luôn nghĩ đến thầy và Khoa Toán với lòng biết ơn. Em cũng xin lỗi thầy vì đã không liên lạc với thầy trong một thời gian dài. Đó là vì em đã có những suy nghĩ tự ti rằng có lẽ thầy không còn nhớ mình. Đó là thiếu sót rất lớn trong tính cách và suy nghĩ của bản thân em.

Năm mới sắp đến, em kính chúc thầy cô và hai em một năm mới an lành hạnh phúc. Em kính chúc thầy luôn nhiều sức khỏe.

Em chào thầy.

Học trò: Phạm Thành Dương.

PS. Phạm Thành Dương, tốt nghiệp thủ khoa Khoa Tóan-Tin ĐHSP TP HCM năm 2005, về làm Giảng viên Đại học Đồng Tháp, học Cao học tại ĐH La Trobe (Melbourne, Úc), học Tiến sĩ tại ĐH New South Wales (Sydney, Úc), học Post-doc tại CHLB Đức.


5

Đăng ngày 2012/05/13 lúc 23:17

” Đời em nhiều may mắn, có nhớ anh nhạc sĩ nghèo này không…?”

Đó là lời của bài hát… Một lúc cảm hứng âm nhạc lên mà chúng tôi hát lên câu ấy. Vô tình Thầy bước vào, nghe chúng tôi hát câu hát ấy. Thầy bảo:
– Không được nói mình nghèo
Tôi lại bảo:
– Nhưng đó là bài hát mà thầy. Nhạc sĩ người ta sáng tác thế mà…
Thầy bảo:
– Các em không được nói mình nghèo, cũng không được nói người khác nghèo.

Với nét mặt thật sự nghiêm nghị của thầy. Chúng tôi im lặng… Đó là một lời khuyên, một lời nói chân thành. Thầy, người mà tôi gọi là thầy tuy chưa bao giờ dạy tôi một buổi học nào nhưng Thầy đã dạy chúng tôi những kinh nghiệm sống, triết lý sống và đạo đức mà tôi biết rằng thầy đã góp nhặt trong suốt quãng đời dạy học và sự nghiệp nghiên cứu của mình.

Đến bây giờ nghe lại bài hát ấy, tôi thầm nghĩ: Tại sao thầy lại bảo như thế ” Không được nói mình nghèo”. Như thế nào là nghèo: nghèo tiền nghèo bạc, nghèo tình cảm, nghèo đủ thứ… Con người ta sống luôn có những tham vọng. Đạt được cái này lại muốn đạt được những cái khác cao hơn. Nếu thật sự vậy, thì lúc nào mình cũng nghèo. Chẳng bao giờ nghĩ rằng mình đủ cả. Chìm đắm trong cái tư tưởng mình nghèo thì mãi chẳng thể giàu được. Cái nghèo đáng sợ nhất của đời người là cái Nghèo Cảm Xúc. Tiền,quan trọng nhưng nó không phải là tất cả mà nhiều người hay nói. Phải để tiền trở thành công cụ cho ta thực hiện những điều mình mơ ước, đừng để tiền là mục đích cuối cùng của đời người.

Mượn câu của Nguyễn Công Trứ :

” Tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc
Tri nhàn tiện nhà, đãi nhàn hà thời nhàn”

(Biết đủ là đủ, chờ đủ biết bao giờ mới đủ
Biết nhàn là nhàn, chờ nhàn biết bao giờ mới nhàn)

Với hiện tại, thôi tự nhủ lòng rằng mình biết “đủ” thì đó là hạnh phúc. Vì đôi khi cái mình thấy “đủ” lại là mơ ước của rất nhiều người.

Biết đâu mình cũng là mơ ước của một ai đó. Và mình sẽ nuôi cái niềm tin “đủ” để mà sống vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét